Hợp âm Băn Khoăn – Rhymastic. Dương Trần Nghĩa
Font
Transpose
Đánh vòng
Em
D
Cadd9
G
(Edit lai cua ban: vuhoanghaiphu)
Em
Nếu biết trước đoạn đường
D
dài, liệu chân ta còn bước
Cadd9
Hay ta đợi trôi hết ngày mai
G
rồi lại ngồi trách móc tâm ta bạc nhượcNếu biết điều ta làm là khờ dại, liệu còn dấn thân lên phía trướcHay ta sẽ dừng chân đứng lại, như một kẻ âm thầm mà vô phươngTa có đến nói lời yêu nếu biết trước em sẽ chối từ ?Ta có thề non hẹn biển nếu biết không thể giữ trọn lời hứa ?Ta có nhớ lại quá khứ dù biết chẳng thể trở lại nơi xưa?Ta có còn mong những tia nắng nếu biết trước một ngày mưa?Nếu như biết một kiếp đời nghèo khổ, ta có giữ lấy ước mơCó miệt mài bên cây bút, trải lòng ta suốt từng giờHay ta sẽ tìm một bến đỗ và tạm gác lại tuổi thơĐuổi theo đồng tiền và danh vọng, cho khao khát kia đợi chờTa có trải ra những xúc cảm nếu biết chẳng một ai nghe?Để ngày mai cho râu tóc rậm ta ngồi và ngắm lại thời trẻCâu trả lời luôn là có, bởi ta biết cuộc đời là như thếDù có lạc lối, tiềm thức sẽ lôi ta về…
Em
Ngày mai ta có
D
còn đứng nơi
Cadd9
đây để gió đưa
G
đi cùng mây
Em
Và liệu ta có
D
thấy mặn đắng
Cadd9
giăng đầy đời ta
G
nếu chợt buông tayBao nhiêu băn khoăn ấy, bao nhiêu lo âu nàyTìm về bên ai để nói ta hay?Liệu ta có giữ lấy được những đong đầy ta lưu qua tháng ngày
Em
Ta sống vì tiếng lòng thôi
D
thúc chứ chẳng sống dựa vào những hoài nghi
Cadd9
Nên nếu trên đường đời ta vấp
G
ngã, ta có phủi sạch quần áo và lại đi ?Dù ta biết tiền bạc có giá trị, và miếng ăn làm ta phải nghĩNhưng nếu ngày mai ta trở thành cát bụi thì nơi đây còn lại gì ?Ta có đóng cửa được trái tim nếu ngoài kia có người vẫn đợi?Ta có còn ung dung tự tại dù biết lòng mình chẳng được thảnh thơi?Liệu còn muốn vươn ra thế giới khi biết ta chẳng hơn một mảnh đời ?Liệu có còn mang giấc mơ âm nhạc nếu số phận ngăn ta cất thành lời?Ta mang băn khoăn ngập đầy con thuyền nhỏ rồi cứ thế ta ra khơiNếu phía trước nhiều sóng dữ liệu ta có tìm ra câu trả lờiHay ta sẽ lại như bao kẻ khác nhắm mắt lại và thả trôiĐể đời đưa ta về vạch xuất phát, ta cúi đầu với lời tạ lỗiNếu ta thấy chân ta đã mỏi, tay ta có còn đưa lênCó bám lấy từng ngọn gió vì trời cao kia ta vẫn chưa đếnAi mà biết được, phía trước ta là gầm thét hay êm đềmChỉ cần biết một ngày mới luôn chờ đợi sau những màn đêmĐể ta vươn mình đứng lên ôm trọn bóng đêm trêu ngươi dòng đờiĐể ta đưa tay khắc tên ta vào điểm đến phía trước xa xôiĐời có mấy ai mang theo bên mình ngàn kiếp âu lo đầy vơiChợt mai ta lại thấy ta tìm về một thời ngây ngô vụng dại