Hợp âm LK bolero
Font
Transpose
cô hàng xómVùng ngoại
Am
ô, tôi
G
có căn nhà
Am
tranh Tuy
G
bé nhưng thật
Am
xinh tháng
A7
ngày sống riêng một
Dm
mình Nhà ở
Dm
bên em
Am
sống trong giàu
Dm
sang Quen
Am
gấm nhung đài
C
trang đi về xe đón
E7
đưa. Đêm
Dm
đêm dưới ánh trăng
F
vàng Tôi với cây
Dm
đàn âm
F
thầm thở
C
than Và cô nàng bên
E7
xóm mỗi lúc lên
G
đèn sang
E7
nhà làm
Am
quen. ĐK: Tôi ca không
Am
hay tôi đàn nghe cũng
F
dở
E7
Nhưng nàng khen
Am
nhiều và thật nhiều Làm tôi thấy trong
Dm
tâm tư xôn xao Như lời âu yếm
Am
mặn nồng của
G
đôi lứa yêu
E7
nhau. Hai năm trôi
Am
qua nhưng tình không dám
F
ngỏ
E7
Tôi sợ thân
Am
mình là bọt bèo Làm sao dám mơ
Dm
duyên tơ mai sau Tôi sợ ngang trái
F
làm mộng đời
E7
chua xót thương
Am
đau. Rồi một
Am
hôm tôi
G
quyết đi thật
Am
xa Tôi
G
cố quên người
Am
ta nhưng
A7
hình bóng không xa
Dm
mờ Nhờ thời
Dm
gian, phương
Am
thuốc hay thần
Dm
tiên Chia
Am
cách đôi tình
C
duyên nên người xưa đã
E7
quên Hôm
Dm
nay đón cánh thiệp
F
hồng Em báo tin
Dm
mừng lấy
F
chồng giàu
C
sang Đời em nhiều may
E7
mắn có nhớ anh
G
nhạc sĩ
E7
nghèo này
Am
không. Con đường xưa em điCon đường xưa em
Am
đi vàng lên mái tóc
Dm
thề ngõ hồn dâng tái
Am
tê Anh làm thơ vu
Dm
quy khách qua đường lắng
C
nghe chuyện tình ta đã
E7
ghi Những mùa trăng vu
Am
quy vì mưa gió không
Dm
về chiến trường anh bước
Am
đi Có nàng hoen đôi
Dm
mi ngóng theo đường vắng
E7
hoe hỏi còn ai cố
Am
tri
Dm
E7
Am
ĐK: Em
Am
ơi! nhìn gió lên
F
khơi lòng có trông
G
vời một người xa cuối
C
trời Nơi
Am
đây phiên gác canh
Dm
dài, e ấp đôi
C
lời mình còn nhớ thương
Am
hoài Em
Am
ơi! màu áo phong
F
sương mình ước huy
G
hoàng được bàn tay chính
C
nàng Dâng
Am
hoa, dâng hết ân
Dm
tình, tính đến bao
F
giờ, hỏi đường xưa mà
E7
nhớ Con đường xưa em
Am
đi thời gian có quên
Dm
gì đá mòn kia vẫn
Am
ghi Ghi một đêm trăng
Dm
thanh quán bên đường vắng
E7
tanh chỉ còn em với
Am
anh HOA SỨ NHÀ NÀNGĐêm đêm ngửi mùi
Am
hương, mùi hoa sứ nhà
Dm
nàng Hương nồng hoa tình
C
ái, đậm đà đây đó gọi
Am
tên Nhà nàng cách gần
Dm
bên, giàn hoa sứ quanh
Am
vườn Nhìn sang trộm nhớ thương
Dm
thầm, mơ ngày mai lứa
E7
đôi. Hôm qua mẹ bảo
Am
tôi, nhờ hoa sứ nhà
Dm
nàng Ướp trà thơm đãi
C
khách họ hàng cô bác đều
Am
khen Nhờ nàng hái giùm
Dm
tôi, màu hoa thắm chưa
Am
tàn Nụ hoa còn giữ nhụy
Dm
vàng, chắc nàng hiểu tình
Am
tôi ĐK: Nhưng đêm trở
C
sầu, em bước qua
Am
cầu Cuộc tình tan theo bể dâu,
A7
biết chăng ngày
Dm
sau Khi ngõ về gần
E7
nhau, tình yêu đã vội phai
Am
màu. Đêm đêm ngửi mùi
Am
hương, mùi hoa sứ bẽ
Dm
bàng Hoa tình yêu rụng
C
vỡ một trời tím tím mộng
Am
mơ Nhà nàng với nhà
Dm
tôi tình thân thiết vô
Am
vàng Làm sao nàng nỡ phụ
Dm
phàng, để
E7
tình tôi dở
Am
dang. HAI CHUYẾN TÀU ĐÊMLòng buồn dạt
Am
dào nhớ hôm nào xuôi miền
C
Trung Chuyến xe đêm anh gặp
Am
em Môi em đang
Dm
xuân nhưng mắt
F
buồn ngấn lệ
Am
trần Chuyện đời sầu
F
đắng vấn vương
Dm
đôi má dịu
C
hiền
F
Áo em màu
E7
tím ver 2. Đậm đà vì
Am
là buổi ban đầu ta gần
C
nhau Nói nhau nghe câu chuyện
Am
cũ Tâm tư cho
Dm
vơi bao nỗi
F
buồn bước vào
Am
đời Giờ gặp lại
F
nét thắm môi
Dm
em tiếng hẹn
E7
hò Tìm lại ngày
Am
mơ ĐK: Khi
C
chân đến quê
Dm
em Nắng ban
Am
mai hôn nhẹ
Dm
lên khóm hoa
Am
tươi
C
Thoáng thấy em
Am
cười vì mùa
Dm
thương vừa chắp
C
nối Vẫn biết phút bên
Dm
nhau sẽ khơi
F
buồn một ngày
Am
về ver 3. Và cùng một
Am
tàu ấy anh về nhưng tìm
C
đâu Tiếng đêm qua cho lòng
Am
ấm Đêm nay cô
Dm
đơn nghe gió
F
lạnh rót vào
Am
hồn Tàu về đường
F
cũ tiếng hai
Dm
đêm vẫn còn
E7
chờ Gặp lại người
Am
xưa.(Tạ từ trong đêm: Am) Thăm thẳm chiều
Am
trôi Khuya anh đi
C
rồi sao trời đưa
Am
lối Khi thương mến
Dm
nhau hai người hai
C
ngả Tránh sao bồi
Am
hồi Hẹn gặp nhau
G
đây đêm thâu lá
C
đổ Sương giăng kín
Am
mờ nhạt hòa ước
Dm
mơ Đã gặp nhau
Am
rồi sao em không
C
nói Sao em cúi
Dm
mặt em giận hờn anh
Am
chăng. Anh hiểu rồi
Am
đây Khuya nay em
C
về trăng gầy soi
Am
bóng Nên em cúi
Dm
mặt ngăn dòng nước
C
mắt phút giây tạ
Am
từ Đừng buồn nghe
G
em tuy anh biết
C
rằng Xa xôi vẫn
Am
làm tâm tư héo
Dm
hon Nếu em đã
Am
chọn thương anh xa
C
vắng Xin em chớ
Dm
buồn cho nặng lòng chinh
Am
nhân.
A
Nếu em biết
F#m
rằng Có những người
D
đi đấu tranh chưa
A
về Đem lời
E
thề lên miền sơn
F#m
khê Từng đêm địa
D
đầu hun hút gió
E
sâu
A
Nếu em đã
D
gặp Mẹ già thương
Bm
con khấn nguyện đêm
E
rằm Vợ yêu
A
chồng đan áo lạnh từng
F#m
đông Thì duyên tình
E
mình có nghĩa gì
Am
không. Anh hỏi một
Am
câu Khi trong đêm
C
dài vọng về tiếng
Am
súng Sao em cúi
Dm
mặt không nhìn đôi
C
mắt Hứa thương anh trọn
Am
đời Đầu đường chia
G
phôi em không nói
C
gì Nên phong kín
Am
lời hẹn tình lứa
Dm
đôi Nếu anh có
Am
về khi tàn chinh
C
chiến Xin em cúi
Dm
mặt dấu lệ mừng nghe
Am
em. NỐI LẠI TÌNH XƯAVề đây bên
Am
nhau,
G
ta nối lại tình
Am
xưa Chuyện tình mà bao năm
C
qua, em gói ghém thành kỷ
E7
niệm Vai nắng con đường
Am
xưa, những chiều hẹn cơn mưa
C
đổ
Dm
Mưa ướt lạnh vai em, anh
G
thấy lòng mình xót
Am
xa Mùa thu năm
Am
nao,
G
anh với em gặp
Am
nhau Tưởng rằng mình quen nhau
C
thôi Khi đã biết thì yêu
E7
rồi Nuôi trái tim chờ
Am
nhau, hứa hẹn mùa đông muôn
C
thuở
Dm
Sương gió lạnh môi em, anh
G
thấy lòng mình giá
Am
băng Đk: Nhưng không
G
ngờ, định mệnh chia rẽ xa
F
nhau, cuộc đời đôi ta hai
C
lối, em rét
E7
mướt giữa trời đơn
Am
côi Còn anh chơi
F
vơi, ngày tháng
D
bơ vơ nơi miền
Am
xa vời vợi Chuyện dĩ vãng buồn lưu
E7
luyến chưa hề
Am
nguôi Đêm đông
G
dài, sợ rằng nhung nhớ phôi
F
pha Tình vào thiên thu mãi
C
mãi
Am
Em sẽ
E7
khóc suốt đời anh
Am
ơi Thì em ơi
F
em vì nghiã
D
tương lai ta về
Am
xây mộng lại chuyện cũ sẽ vào
E7
dĩ vãng sẽ nhạt
Am
phai Rồi sau cơn
Am
mưa,
G
giông tố sẽ vượt
Am
qua Trời đẹp và xanh bao
C
la Soi sáng lối đường anh
E7
về Chim én mang mùa
Am
xuân, xóa mờ niềm đau năm
C
cũ
Dm
Anh sẽ về bên em
G
Ta ấm lại tình cố
Am
nhân 2. Nhưng không
G
ngờ, định mệnh chia rẽ xa
F
nhau, cuộc đời đôi ta hai
C
lối, em rét
E7
mướt giữa trời đơn
Am
côi Còn anh chơi
F
vơi, ngày tháng
D
bơ vơ nơi miền
Am
xa vời vợi Chuyện dĩ vãng buồn lưu
E7
luyến chưa hề
Am
nguôi Đêm đông
G
dài, sợ rằng nhung nhớ phôi
F
pha Tình vào thiên thu mãi
C
mãi
Am
Em sẽ
E7
khóc suốt đời anh
Am
ơi Thì em ơi
F
em vì nghiã
D
tương lai ta về
Am
xây mộng lại chuyện cũ sẽ vào
E7
dĩ vãng sẽ nhạt
Am
phai Một đêm trăng
Am
sao,
G
tha thiết thương người
Am
xưa Mình dệt mùa thương năm
C
qua ân ái cũ chẳng phai
E7
nhoà Ta nối lại tình
Am
xưa, sống trọn mùa đông muôn
C
thuở
Dm
Chim én về xôn xao, ta
G
thấy đời còn có
Am
nhau ĐÊM BUỒN TỈNH LẺ1. Đã lâu
Am
rồi đôi lứa cách đôi
C
nơi Tơ duyên xưa còn hay
Am
mất Mái trường
Dm
ơi em tôi còn học
E7
nữa Hay ra đi từ độ
Am
nào Ngày xưa
E7
đó ta hay đón dìu nhau Đi trên con đường lẻ
Am
loi Mấy năm qua
Dm
rồi em anh không gặp
Am
nữa Bao yêu thương và
F
nhớ anh xin chép nên
E7
thơ Vào những đêm
Am
buồn
Dm
Am
ĐK: Mưa mưa rơi từng
F
đêm Mưa triền
C
miên trên đồn
Dm
khuya Lòng ai
E7
thương nhớ vô
Am
biên
Dm
Anh ra đi ngày
Am
đó Ta nhìn nhau mắt hoen
F
sầu Không nói nên câu giã
E7
từ
Am
Mong anh mong làm
F
sao Cho tình
C
duyên không nhạt
Am
phai Theo năm
E7
tháng thoáng qua
Am
mau
Dm
Yêu, yêu em nhiều
Am
lắm Nhưng tình ta vẫn không
F
thành Khi núi
E7
sông còn điêu
Am
linh
Dm
Am
2. Ở phương
Am
này vui kiếp sống chinh
C
nhân Nhưng không quên dệt mơ
Am
ước Ước ngày
Dm
nao quê hương tàn chinh
E7
chiến Cho tơ duyên đượm thắm
Am
màu Và phương
E7
đó em ơi có gì vui Xin biên thư về cho
Am
anh Nhớ thương vơi
Dm
đầy, đêm nay trên đồn
Am
vắng Thương em anh thương nhiều
F
lắm Em ơi biết cho
E7
chăng ... Tỉnh lẻ đêm
Am
buồn. Nhìn lá me
Am
bay nhớ kỷ
Em
niệm hai chúng
Am
mình Vùng Lá Me Bay Nhìn lá me
Am
bay nhớ kỷ
Em
niệm hai chúng
Am
mình Ngày đó quen
F
nhau vương chút
G7
tình trên tóc
C
mây
A7
Đôi mắt thơ
Dm
ngây,
G
hoa nắng ươm
C
đầy Đẹp tựa như lá me
G
bay nên
E7
tình anh trót
Am
say Ngày đó yêu
Am
nhau chúng ta
Em
thường qua lối
Am
này Từng lá me
F
bay vương gót
G7
hài hoa bướm
C
say
A7
Tơ nắng đơm
Dm
bông,
G
trên má em
C
hồng Đẹp tựa như lá me
G
rơi khung
E7
trời xanh ước
Am
mơ ĐK:
G
Ta xa
C
nhau lúc hè về rơi xác
Am
phượng buồn Nẻo thành đô khói
F
ngập trời
G
vùng luyến thương
C
ơi Mùa thu dâng
G
cao biết
C
là người yêu đang
F
mong Xin hiểu
G
giùm lửa
E7
còn đốt cháy quê
F
hương
Dm
E7
Giờ đã xa
Am
nhau những kỷ
Em
niệm đang vẫy
Am
chào Vùng lá me
F
bay năm tháng
G7
dài thương nhớ
C
ai
A7
Em cố quên
Dm
đi,
G
thương nhớ làm
C
gì Tình mình như lá me
G
rơi trên
E7
dòng xuôi biển
Am
khơi ĐẮP MỘ CUỘC TÌNH1. Say giấc mộng ban
Am
đầu yêu
F
người thủa mới đôi
C
mươi em
G
đang độ trăng
Am
tròn Từng ngày qua
F
phố áo
G
em trắng cả đường
C
về Lá
Dm
thư ướp mộng học
F
trò mối
Em
tình xanh như khúc
E7
hát. 2. Ai đã hẹn với
Am
thề để
F
rồi lỡ mối duyên
C
thơ ra
G
đi chẳng giã
Am
từ Ngày em thay
F
áo áo
G
hoa pháo đỏ rượu
C
nồng Có
Dm
ai nát cả cõi
F
lòng đứng
Em
nhìn em bước bên
Am
chồng. ĐK: Hai mươi
G
năm
Em
cuộc mộng dở
Am
dang khắc sâu bóng
C
nàng Lắng trong cung
Am
đàn
G
em giờ ở
Am
đâu hẳn vui duyên
C
mới Hai mươi
G
năm
Em
cuộc rượu còn
Am
đây uống qua tháng
C
ngày Cố quên đi
F
người say
Em
hoài sầu không
Am
vơi Tình duyên ta
C
tiếc
Em
uống thêm ly
Am
này. 3.
Em7
Ôm giấc mộng lỡ
Am
làng những
F
chiều lắng tiếng mưa
C
rơi đêm
G
say chờ trăng
Am
tàn Từng thu thay
F
lá, lá
G
rơi đắp mộ cuộc
C
tình Lá
Dm
bay chất nặng tuổi
F
đời nhớ
Em
người ta rót ly
Am
này. MƯA ĐÊM TỈNH NHỎ1. Trời đổ
Am
mưa cho phố vắng mênh mông khơi lòng bao nỗi nhớ. Trời làm
Dm
mưa, cho ướt áo em
C
thơ mưa
E7
rơi tự bao
Am
giờ. Tình yêu
G
đó, phôi pha vào sương
F
gió những đêm mưa tỉnh
Am
nhỏ Gợi nhớ tuổi học
Dm
trò tâm tình thường hay
C
ngỏ Trường tan về chung
E7
phố những lúc trời chiều đổ
Am
mưa. ĐK:
C
Mưa! Mưa rơi qua phố
Am
buồn Chạnh lòng bao nhớ
Am
thương Chuyện tình yêu vấn
Dm
vương. Ngày
F
xưa đường mưa ướt ê
C
chề Cùng đưa đón nhau
E
về Ấm
Dm
đôi nhân tình
E7
trẻ. Một
Am
người sang ngang cuộc đời Một người đêm tay
Dm
gối Chia ly có gì
C
vui Trời
E
mưa nghe giá buốt
F
tim Ru anh vào kỷ
E7
niệm Thao thức trọn cả một
Am
đêm. 2. Chờ
Am
em, đêm vắng với cô đơn, ngõ hồn mưa ngập lối Tình hợp
Dm
tan nhưng vẫn nhớ nhau
C
luôn biết
E7
em giờ có
Am
buồn? Và từ
G
đó những đêm trời mưa
F
gió thấu chăng người tỉnh
Am
nhỏ Nuôi nấng cả một
Dm
đời, mối tình thời xa
C
ấy Giờ đây đường hai
E7
lối mưa gió về buồn nào
Am
nguôi. NGƯỜI YÊU CÔ ĐƠN1. Đời tôi cô
Am
đơn nên yêu
E7
ai cũng không
Am
duyên Đời tôi cô
Dm
đơn nên yêu
E7
ai cũng không
Am
thành Đời tôi cô
E7
đơn nên yêu
F
ai cũng dở
E7
dang Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi
E7
chi 2. Đời tôi cô
Am
đơn nên yêu
E7
em chẳng bao
Am
lâu Ngày mai đây
Dm
em lên xe
E7
hoa bước theo
Am
chồng Đời tôi quen
E7
cô đơn nên
F
tôi chẳng trách
E7
em Tôi quen rồi những chuyện dang dở từ khi mới
Am
yêu ĐK: Tôi
Am
quen, tôi đã quen rồi
F
em Dang dở khi tình
D7
yêu Tôi không
G
xây trên bạc
C
vàng Tôi
Dm
quen, tôi
Am
đã quen rồi
G
em Em
F
khóc làm chi
E7
nữa Bận lòng
F
gì kẻ trắng
E7
tay Tôi
Am
xin, xin chúc em ngày
F
mai Hoa gấm ngọc ngà
D7
luôn Quay quanh
G
em cả cuộc
C
đời Riêng
Dm
tôi duyên
Am
kiếp luôn dở
G
dang Nên
F
suốt đời tôi
E7
vẫn cô đơn như tình
Am
nhân 3. Đời tôi cô
Am
đơn bao năm
E7
qua vẫn cô
Am
đơn Dù ai đẹp
Dm
đôi nhưng
E7
riêng tôi vẫn lạnh
Am
lùng Trời cho tôi
E7
cô đơn bao
F
nhiêu lần nữa
E7
đây Tôi không hề trách
E7
đời hay giận đời mau đổi
Am
thay NGƯỜI NGOÀI PHỐNgười đi đi ngoài
Am
phố, chiều nắng tắt bên
Dm
sông Người đi đi ngoài
Dm
phố, bóng dáng xưa
Am
mịt mù Thành
Em
ghế đá chiều
Dm
công viên ngày
F
xưa, Ngày
G
xưa, ngày xưa đã
E7
hết rồi Người đi đi ngoài
Am
phố, chiều bỡ ngỡ bơ
Dm
vơ Người đi đi ngoài
Dm
phố, mấy dấu chân
Am
lạc loài Hình
Em
bóng cũ người
Dm
yêu xưa còn
F
đâu, Còn
G
đâu? Tình
E7
duyên đã lỡ
Am
rồi (làng)!
F
Thôi chia tay nhau từ
Am
đây, nghe nước mắt vây quanh Biết lỡ yêu
Dm
đương, sẽ đau
E7
thương suốt cả một
Am
đời
G
Nhưng mấy khi tình
Em
đầu, kết thành duyên mong
C
ước Mấy khi tình
Em
đầu, kết trọn mộng đâu
C
em Xin từ
Am
giã đường phố trắng mưa
Dm
ngâu Làm chim bay mỏi
Dm
cánh, nước mắt đêm
Am
tạ từ Thành
Em
phố cũ người
Dm
yêu xưa còn
F
đâu, Còn
G
đâu? Giờ
E7
đây xin
Am
giã từ... ĐẬP VỠ CÂY ĐÀNĐập vỡ cây
Am
đàn giận đời đập vỡ cây đàn Người ơi người ơi! Tình ơi tình
F
ơi! Đập vỡ cây
Am
đàn giận đời bạc trắng như
Dm
vôi Giận
Am
người điên đảo quên
E
lời . Đập vỡ cây
Am
đàn giận người con gái yêu đàn Buồn ơi buồn ơi! Làm sao để
F
nguôi Đập vỡ cây
Am
đàn giận người đổi trắng thay
Dm
đen Giận
E
đời trở như bàn
Am
tay . ĐK: Chuyện ngày
Am
qua, tôi gặp người con gái Mang giọng ca thật
E
buồn Em bảo tôi
A
rằng: Anh đi học
E
đàn Để đàn theo lúc em
B
ca, những ngày hoa mộng đời
E
ta . Tôi yêu
A
nàng nên vội vàng lên tỉnh Đi tìm theo học
E
đàn Sau một năm
A
trường, tôi trở về quê hương Nhưng người em
E
gái, ngày ấy đã đi
A
rồi . Tôi hỏi thăm
Am
dò từng người trong xóm tin nàng Nàng đâu nàng đâu, nàng đâu nàng
F
đâu Người báo tin
Am
buồn nàng gặp nhạc sĩ vang
Dm
danh Rồi
Am
cùng xây đắp gia
E
đình . Tôi xót thương
Am
nàng và rồi tôi khóc thương mình Đời ơi còn chi, đàn ơi biệt
F
ly Đập vỡ cây
Am
đàn giận người đổi trắng thay
Dm
đen Giận
E
đời trở như bàn
Am
tay NHÁNH LAN RỪNGVề thăm thành
Am
phố náo nức mùa
Dm
xuân Ba lô trên
G
lưng mang
Em
theo nhánh lan
Am
rừng Có người chiến sĩ áo vương bụi đường
Dm
xa Đi giữa dòng
G
người qua phố phường đông
C
vui
A7
Nhánh lan rừng đã
Dm
nở những cánh hoa trăng
C
xinh Lung linh trong ánh
Dm
nắng Hoa tươi như nụ
E7
cười trên đôi môi của
Am
anh. ĐK:
G
Nhớ lúc chiến đấu khi dừng
Am
chân bên bờ suối vắng
Dm
Thấy nhánh lan rừng lá vẫn
Am
xanh trên cành cháy khô
F
Gợi lên lời hát trong tâm
Dm
tư người lính trẻ
G
Gió mưa không phai tàn loài
C
hoa trắng phong lan.
Am
G
Những lúc tiếng súng đã tạm
Am
yên nghe dòng suối hát
Dm
Lấy nhánh lan rừng khoe với
Am
nhau khi nào nở hoa
F
Dù cho đời lính chinh chiến
Dm
qua nhiều gian khổ
G
Vẫn hẹn ngày về trọn
E7
vẹn bao ước
Am
mơ. Về thăm thành
Am
phố náo nức mùa
Dm
xuân Ba lô trên
G
lưng đơn
Em
sơ nhánh lan
Am
rừng Với quà biên giới anh sẽ tặng người
Dm
thân Ánh mắt nụ
G
cười quên tháng ngày xa
C
xôi
A7
Chúc anh người lính
Dm
trẻ xuân đến muôn ý
C
thơ Xuân
Am
vui trong mơ
F
ước Như hoa kia vẫn
E7
nở bên nhánh lan
Am
rừng. NHỚ NGƯỜI YÊUCapo 2 Thức trọn đêm nay để nhớ thương
Am
em Anh nghe tình
F
yêu nhắc nhở êm
Dm
đềm Nhớ từng nụ cười ánh
Am
mắt Nhớ lời ngọt ngào âu
Em
yếm Tóc em thơm giấc ngủ dịu
E
hiền. Biết giờ này em có nhớ anh
Am
không Có nghe tình
F
yêu thức dậy trong
Dm
lòng Đếm từng màu thời gian
Am
đến Bóng hình người mình yêu
Em
mến Ôi nhớ gì hơn nhớ người
Am
yêu. Em
Am
ơi, lòng anh thì rất chân
Dm
thành Ước nguyện trọn đời yêu
Am
em Chớ đừng giận hờn anh
Em
nhé Em ơi, đừng bao giờ nói chia
G
lìa Sẽ làm tội nghiệp anh
Em
lắm Đã thương nhau chớ phụ tình
Am
nhau. Thức trọn đêm nay để nhớ thương
Am
em Sương rơi lạnh
F
câm cảnh vật im
Dm
lìm Ước gì mình đừng ngăn
Am
cách Ước gì nhà mình chung
Em
vách Hai đứa mình thức trắng đêm
Am
nay.