Hợp âm Q.L.C
Font Size
Transpose
capo 3vòng hợp âm:
Em
C
Am
A7
Em
Không còn cố giữ bản tính mơ màng, không còn là kẻ hay thích thở than
C
Loạng choạng con đường duyên nghiệp dở dang, tâm hồn hạn hẹp dần tự biết mở mang
Am
Không biết tương lai bao điều chờ đợi, không biết đã bỏ lại bao nhiêu cơ hộiKhông
A7
biết cần phải làm sao để gỡ rối, đôi chân vẫn lặng thầm lao về ngõ tốiÁp lực đồng
Em
tiền vẫn hàng ngày nhức nhối trước kia luôn vui vẻ, thì bây giờ hay tức tốiChẳng cất lời than
C
vãn vì cuộc sống luôn hối hả gạt phiền muộn trôi qua cùng làn mưa tuôi xối xảVẫn chưa thể tự vứt
Am
bỏ sự bồng bột lại đây vẫn ôm lấy những tâm tư không một ai hayGiấu trong những khoảng
A7
tối tăm không chốn giãi bày vẫn cố hết sức để sống tốt mai nàyVẫn còn hiếu
Em
thắng, vẫn quá tranh giành vẫn dám đối đầu, dám phá tanh bànhDám nhận lỗi
C
lầm chẳng thể vẻ vang hàn gắn những vết nứt không hề dễ dàngVẫn biết chẳng có thành
Am
công mà không yêu cầu quá trìnhCũng nặng lòng chẳng dám bỏ lại đằng sau gia đìnhVà người thân để liều
A7
lĩnh với những dự định mơ hồĐầy tham vọng và mộng tưởng tự tay xây dựng cho mình cơ đồ Chúng bạn ít dần
Em
đi, mỗi người một dự định riêngNgười theo đuổi sự nghiệp, người vì hai chữ tình duyênNgười vẫn tự tìm
C
kiếm một lý do để tồn tạiVẫn đang cố để chống lại bao nhiêu khó dễ chông gaiĐâu là thật
Am
giả, luôn phải cố giữ tinh thầnĐể nhìn đâu là người thật, đâu là lũ hình nhânGiữa bầy người thú
A7
tính dám vứt bỏ tình thânĐứa trẻ bên trong mình run sợ, không biết bao giờ nó bình tâmVẫn được dạy thật
Em
thà, ghét thói dối tráĐể một ngày nhận ra đó đều là nói dối cảĐạo lý này giờ
C
đã như làn khói thổi quaXã hội đang ưu ái những kẻ lang sói thối thaLời bố nói tối
Am
qua, sáng ra đã quênLời dèm pha của kẻ lạ thì lại vật vã cả đêmMải mê theo đuổi những
A7
thứ gió trăng lả lơiNhưng lại bỏ mặc những người vì mình mà lo lắng cả đờiVà một mình ta
Em
lại Trôi lang thang đôi chân đưa tâm hồn cô
C
liêuVang đâu tiếng rao thoáng qua phiên chợ
Am
chiềuTừng nhiều ước ao, nhiều mộng đẹp biết
Dm
baoĐã một thời khát khao tới những vùng trời
Em
mớiTiếng sáo nơi xa nghe mà thê
C
lươngTiếng hát ai vấn vương lạ
Am
thườngÔm chí lớn lao vươn tay chạm trời
Dm
caoNhưng đâu hay sớm mai sẽ lênh đênh phương
Em
nào Vẫn bị
Em
hút bởi những lớp vỏ dễ nhìnNhưng lại quá nghi hoặc để có thể tinLòng tự trọng ra
C
vẻ không chịu núp bóng cha mẹ khi sự nghiệp đang bị một màu xám đó che kínKhông khóc vì mình
Am
sinh ra là nam nhiCái tự tôn từ lúc thành hình đã phải mang điHọ dạy phải cứng
A7
rắn, không được phí hoài tráng chíNhưng không dạy để như thế thì mình phải làm gìKhông được một giây hoang
Em
mang, không được ngồi đấy than vãnLàm con người phải có trách nhiệm, trên đôi vai này cáng đángNgày qua ngày mang
C
vác bao nhiêu những bổn phậnNhưng giờ vẫn đứng chôn chân hết ngày này tháng khácNếm đắng cay, mặn
Am
chát, cuộc đời chợt thấy chẳng khác một bát cơm đầy đất cátKhông phải món ngon cho trẻ conĐã sống hơn hai chục
A7
tuổi vẫn cùng tương lai rượt đuổiVẫn chưa bắt được, có lớn bao nhiêu vẫn như đứa con nhỏ đẻ nonVẫn còn non
Em
nớt, vẫn chưa dám trưởng thànhCàng sợ hãi thì lại càng ương ngạnhTỏ ra là kẻ bất
C
cần nhưng lộ vẻ thất thần khi kéo lê bước chân đi trong màn sương lạnhVẫn đứng một
Am
chỗ, tự hỏi mình cần chờ ai?Những người bạn cũ mình vẫn còn nhớ nhưng sao bóng hình dần mờ phaiGiấc mơ không còn nguyên vẹn, tưởng
A7
đem hết những dự định chôn vùi sâuCảm ơn lòng sĩ diện của tuổi trẻ vì đã giúp mình không cúi đầuRồi ta sẽ gặp
Em
thêm rất nhiều điều mới lạTrên những con đường mà cả triệu người quaAi sẽ vẫn
Am
nhớ những tháng ngày đẹp cũ, ai sẽ vẫn còn nhận ra điệu cười ta?Đi hay dừng
C
lại chỉ tạm thời mà thôiBạn bè xưa giờ ở những góc trời xa xôiThời gian
A7
trôi, tình bạn nơi ta đổiƯớc hẹn một thuở đã thành lời phai phôiHết hồn nhiên
Em
khi cơ thể này đã biết đauGom những mảnh ký ức vào đôi tay ta viết mauTrong căn phòng trí
C
nhớ, trên trang giấy đã biến màuChảy trôi những bến bờ, đời ta thấy là chuyến tàuHôm nay ở
Am
đây, ngày nào đó tới phương xaCó còn gì lưu lại nơi con ngõ tối thường quaRồi phai mờ dần
A7
dần khi thời giờ chầm chậmMang những đợi chờ âm thầm tan vào trong gió với hương hoaVà một mình ta
Em
lại Trôi lang thang đôi chân đưa tâm hồn cô
C
liêuVang đâu tiếng rao thoáng qua phiên chợ
Am
chiềuTừng nhiều ước ao, nhiều mộng đẹp biết
Dm
baoĐã một thời khát khao tới những vùng trời
Em
mớiTiếng sáo nơi xa nghe mà thê
C
lươngTiếng hát ai vấn vương lạ
Am
thườngÔm chí lớn lao vươn tay chạm trời
Dm
caoNhưng đâu hay sớm mai sẽ lênh đênh phương
Em
nào Nghe gọi
Em
mời, tới mọi nơi, ta còn trẻ ta biết đâuTa ngây
C
ngô và đón nhận như chú rùa bé ra biển sâuKỷ niệm
Am
sẽ chẳng phai đâu, dù cách xa vùng trời mớiVà ta
Dm
sẽ gặp lại nhau, một nơi ta chưa từng ngờ tới
Em
...Trôi lang thang đôi chân đưa tâm hồn cô
C
liêuVang đâu tiếng rao thoáng qua phiên chợ
Am
chiềuTừng nhiều ước ao, nhiều mộng đẹp biết
Dm
baoĐã một thời khát khao tới những vùng trời
Em
mớiTiếng sáo nơi xa nghe mà thê
C
lươngTiếng hát ai vấn vương lạ
Am
thườngÔm chí lớn lao vươn tay chạm trời
Dm
caoNhưng đâu hay sớm mai sẽ lênh đênh phương
Em
nào
Tag:Nguyễn Thị Dung, Rap Việt