Hợp âm Thế Thái
Font Size
Transpose
Capo 1 Đâu rồi nơi mình
Em
dìu nhau đi giờ chia ly còn
Bm
ai để thầm thì?Dựa
D
vào lý trí nào ngờ ngu si đánh
Em
mất tất cả vì Em vội
Em
trao lòng mình cho ai? Bản
Bm
thân chẳng nhìn lại!
D
Bất chấp sai trái ì
Em
ái i ai i ài...
Em
Em thật tâm quá nhiều, mà anh
Bm
đâu một lần hiểu?
D
Ngỡ sẽ được thương yêu, sẻ chia
Em
những điều em còn thiếu!
Em
Đâu ai cần anh hứa một vài câu m
B
hứa không làm được!Để
D
lại muôn ngàn vết xước đằng sau mọi
Em
chuyện ai lường trước...!
Em
Hà ha ha há hà, ah
Bm
hà ha ha há ha...
D
Bờ môi ai dối trá để
Em
rồi hôm nay cách xa?
Em
Hà ha ha há hà, ah
Bm
hà ha ha ha há
D
Hôm qua trao nhau món quà, hôm
Em
nay mình thành người lạ! Trần gian bao
Em
nhiêu lần thế thái bẽ
Bm
bàngMình quay bước bỡ
C
ngàng thêm cuộc
D
tình bước sang
G
trang...Tìm đâu riêng
Em
em một chân ái vĩnh
Bm
hằng?Đành tự nhủ mình
C
rằng phận duyên cách
D
ngăn ôm cay
Em
đắng...! Ngày anh
Em
đi, trời bỗng giông bão mây đen mưa saVậy ta
Bm
có được gì từ những kí ức cuộc tình phong baVì tình
C
bạc như vôi, mật
D
ngọt trao bên taiAnh là
G
người không thích dừng chân, hạnh phúc anh tìm đang bên ai?Bao nhiêu yêu
Em
thương, hẹn anh ở kiếp sauChắc là anh
Bm
quên con tim này biết đauNhân tình thế
C
thái có lẽ ta ko nên biết
D
nhauTìm đâu ra một chân
Em
ái cho hình bóng anh quên mau...! Đêm lại đêm
Em
tối, mây mờ dẫn lối đắm
Bm
say em đây sao người đâu rồi?Trăm ngàn câu
D
nói, ân tình gian giối cố mấy hết
Em
yêu vẫn xa thế thôiThôi thì
Em
cứ coi như là một giấc
Bm
mơ thôi mà...Tỉnh
C
giấc vương vấn đôi
D
chút rồi cũng
Em
qua! Trần gian bao
Em
nhiêu lần thế thái bẽ
Bm
bàngMình quay bước bỡ
C
ngàng thêm cuộc
D
tình bước sang
G
trang...Tìm đâu riêng
Em
em một chân ái vĩnh
Bm
hằng?Đành tự nhủ mình
C
rằng phận duyên cách
D
ngăn ôm cay
Em
đắng...!
Em
Nước mắt
Bm
tâm sâu khóc cho
C
người từng làm
D
em hạnh
G
phúc
Em
Héo hắt trong
Bm
âm thầm chỉ để
C
xa rời nhau kèm lời
Bm
chúc...!
C#7
Trần gian bao
F#m
nhiêu lần thế thái bẽ
C#m
bàngMình quay bước bỡ
D
ngàng thêm cuộc
E
tình bước sang
A
trang...Tìm đâu riêng
F#m
em một chân ái vĩnh
C#m
hằng?Đành tự nhủ mình
D
rằng phận duyên cách
E
ngăn ôm cay
F#m
đắng...! Thoát ra
F#m
khỏi đau đớn, kéo nhau về cô đơn chỉ biết
C#m
trách tình cảm vô ơn!Thấu sao
D
được tương lai, biết ta
E
sẽ thương ai sợ chuyện
A
mình vỡ tan một mai...Biết anh
F#m
sẽ đau lắm mỗi đêm về gặm nhấm những kí
C#m
ức một thuở xa xăm...Ngậm ngùi
D
tâm trí nhưng
E
thôi em phải ra
F#m
đi...!
Tag:Nhạc Trẻ, Tiến Đạt Nguyễn